Trong
mỗi chúng ta ai cũng có 5 giác quan cơ bản: thị giác, thính giác, khứu giác, xúc
giác, vị giác. Nhờ 5 giác quan này mà hằng ngày chúng ta có thể tiếp nhận dữ
liệu từ thế giới xung quanh, sau đó truyền những dữ liệu này đến não để phân tích
và xử lý thành những thông tin có ích.
Xét về mặt chức năng xử lý thông tin, bộ não được chia ra thành 4 vùng chính:
Thùy Trước: đảm
nhiệm chức năng tư duy lý luận, điều khiển cử động cơ thể, diễn đạt ngôn ngữ…
·
Thùy Đỉnh: phụ
trách chức năng xử lý các thông tin liên quan đến cảm giác, xúc giác…
·
Thùy Thái Dương: liên
quan đến chức năng ghi nhớ, lắng nghe, hiểu ngôn ngữ, khả năng âm nhạc…
·
Thùy Chẩm: có
chức năng phân tích và xử lý hình ảnh thu được từ mắt…
Trên
thực tế 4 thùy não này không hoạt động độc lập mà phối hợp nhịp nhàng, chặt chẻ
với nhau để xử lý mọi thông tin và ra các quyết định trong cuộc sống hàng ngày
của mỗi chúng ta.
Vậy
còn những năng lực nhận thức phi thường, bí ẩn mà thỉnh thoảng chúng ta bất
chợt có được và hay gọi đó là giác quan thứ 6 như: cảm giác bức rứt khó chịu
khi một người thân của mình ở một nơi xa xôi bị tai nạn, bị chết… hay một người
bổng dưng có những hành động khác ngày thường trước khi họ mất vài ba ngày…
hoặc những linh cảm mà những cặp đôi đang yêu nhau có thể cảm nhận được khi
người yêu của họ gặp nạn… liệu những nhận thức như trên có chịu sự kiểm soát
của 4 vùng não đã được đề cập?
Để
trả lời câu hỏi trên, các nhà thần kinh học thuộc trường Đại học Công nghệ Sydney đã tiến hành thử
nghiệm trên 30 người tình nguyện. Với sự trợ giúp của các thiết bị đặc biệt
cùng các chuyên gia thần kinh những người tình nguyện đã đạt đến trạng thái
tinh thần hợp nhất với người khác, trong khoảng khắc đó họ có thể đọc được suy
nghĩ người bạn thí nghiệm của mình và thật thú vị khi đo điện tâm đồ của họ
trong khoảng thời gian đó vùng não thuộc Thùy Đỉnh sáng rực lên. Những người
tham gia thí nghiệm cho biết tại thời điểm hợp nhất họ có thể cảm nhận được
những điều sâu thẳm trong tâm trí của mình, cảm thấy mình sáng suốt hơn bao giờ
hết và nhịp tim của họ cũng chậm dần lại… đó thật sự là những cảm giác rất khó
tả thành lời.
Cuu Long
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét