Thứ Tư, 2 tháng 5, 2012

Du hành vào vũ trụ

Bravooooo… cuối cùng tôi cũng chế tạo thành công tàu vũ trụ Logavini có thể di chuyển với vận tốc ánh sáng (~ 300.000 km/s hay 186,282 miles/s) và bắt đầu thực hiện một trong những ước mơ lớn nhất trong đời mình… du hành vào vũ trụ bao la.



00:00:00 ngày 30/04/2012 tôi bắt đầu cuộc hành trình trong mơ của mình với biết bao niềm phấn khích và vô số những câu hỏi ngổn ngang trong đầu về vũ trụ bao la, kỳ bí… gần đúng như dự kiến 5 phút sau tàu của tôi đã tiếp cận được sao Hỏa (cách trái đất khoảng 77 triệu km)… và 30’ sau đó tôi đã thấy được hành tinh lớn nhất trong Thái Dương Hệ Jupiter (cách trái đất khoảng 629 triệu km)  phủ lên mình đầy khí Hydrogen và Helium…


tôi nhẩm tính nếu thuận buồm xuôi gió như thế này thì 1h11’ sau khi khởi hành tôi sẽ bay qua Saturn (cách trái đất ~ 1428 triệu km) , 2h37’ sẽ đến được Uranus (cách trái đất 2974 triệu km), 4h1’ sau đó sẽ bay qua Neptune (cách trái đất 4506 triệu km) và sau 5h20’ tôi sẽ đến được hành tinh cuối cùng trong Hệ Mặt Trời Fluto (cách trái đất 5913 triệu km)… wow như vậy chưa đến ¼ ngày là có thể bay ra khỏi Hê Mặt Trời, một sự khởi đầu hoàn hảo… Theo như lịch trình đã định sẵn tàu của tôi vẫn cứ lao vút về phía trước… bổng dưng bao niềm phấn khích trong tôi chợt tan biến… thay vào đó hình ảnh một quả cầu xanh yên bình đang chiếm ngự hoàn toàn tâm trí tôi…tôi thôi không nhìn về phía trước nữa mà bắt đầu nhìn lại phía sau lưng mình…


nhưng quá muộn để thấy được hành tinh xanh trái đất, tôi đã đi quá xa… ngay cả mặt trời khổng lồ giờ đây cũng chỉ là một đốm sáng nhỏ.. và phía trước tôi là một bức tường khổng lồ đen tối mênh mông đến vô tận…tàu của tôi vẫn cứ mãi trôi… và tôi đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay…
Bổng dưng tôi thấy tàu của mình sáng dần lên… chuyện gì thế nhỉ…


Àh… thì ra là tôi đang bay qua Alpha Centauri ngôi sao gần mặt trời nhất… trông nó thật sáng và duyên dáng… Trong suốt cuộc hành trình


tôi đã chứng kiến rất nhiều vụ va chạm của các thiên thạch với các hành tinh, những vụ nổ kỳ bí… vũ trụ có lúc yên lặng đến lạnh người nhưng cũng có lúc ồn ào đến nghẹt thở…Àh mà tôi phải ngủ tiếp đây vì đó là cách duy nhất giúp tôi bảo toàn năng lượng và duy trì lâu dài sự sống của mình… tôi thấy mình thật sự may mắn khi có sự trợ giúp của chiếc máy ngủ đông.. vũ trụ quá rộng lớn dù tôi đang di chuyển với vận tốc ánh sáng thì cũng như chú cá hề Memo đang bơi lạc lõng giữa Thái Bình Dương vậy… nó quá rộng lớn…
….
Bip…bip…bip…chiếc máy theo dõi năng lượng báo cho tôi biết năng lượng trong người đang cạn dần và tôi cần phải dậy ăn uống một chút gì đó… àh mà tôi đang bay đến đâu rồi nhỉ?...Wow…wow…wow…


Thật không thể tin vào những gì sau lưng tôi …Chiếc đĩa xoắn ốc rực sáng chứa hàng trăm tỉ ngôi sao… hẳn phải là thiên hà Milky Way của chúng ta... còn 2 quần sáng bên cạnh là 2 thiên hà vệ tinh Large Magellanic và Small Magellanic… Các nhà khoa học ước lượng thiên hà Milky Way của chúng ta có đường kính khoảng 100,000 năm ánh sáng và dầy khoảng 1000 năm ánh sáng.. hình ảnh nhìn được chứng tỏ tôi đã may mắn di chuyển theo phương thẳng đứng gần như vuông góc với mặt phẳng chứa Milky Way… Và bên phải tôi …


Chắc hẳn là gã thiên hà láng giềng khổng lồ Adromeda… nhìn vào lịch máy tính là con số năm 3013…tôi cứ ngắm nhìn bọn chúng mãi.. mãi…


Cho đến khi chúng chỉ còn là những đốm sáng nhỏ… nhòa dần trong vô số những thiên hà khác... giờ đây mỗi thiên hà trông giống như những vì sao trên bầu trời mà hồi nhỏ tôi hay ngắm nhìn từ nóc nhà của mình trong những đêm 30… Nếu như ngôi sao là đơn vị của thiên hà, đến lược thiên hà lại là đơn vị của vũ trụ… và không biết đến lược vũ trụ có là đơn vị của một khái niệm nào khác lớn hơn nữa không…Tôi lại chìm dần vào những giấc ngủ đông và tiếp tục cuộc hành trình khám phá vũ trụ bao la vô tận.

Cuu Long

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét